16/10/2020 5:20  
Giữa thời bình quê hương đã lặng im tiếng súng/ Lẽ nào các anh lại âm thầm ngã xuống hôm nay?... Đó là chia sẻ của cô giáo tiểu học xứ Thanh trước nỗi đau 13 cán bộ, chiến sĩ hy sinh ở trạm 67.

Mới đây, trên trang Facebook cá nhân của mình, cô Lê Thị Huyền, giáo viên Trường Tiểu học Ngọc Khê 1, xã Ngọc Khê, huyện Ngọc Lặc (Thanh Hóa) đã khiến cộng đồng mạng rơi nước mắt khi chia sẻ bài thơ “Về thôi, các anh…!”, do chị sáng tác.

Lời thơ xúc động như lời nhắn gửi đến các cán bộ, chiến sĩ mất liên lạc tại Trạm bảo vệ rừng 67, gần khu vực thuỷ điện Rào Trăng 3, tỉnh Thừa Thiên Huế.

“Những ngày vừa qua, cả đất nước đang cùng hướng về khúc ruột miền Trung - mảnh đất đang phải oằn mình trong cơn bão lũ. Mỗi thông tin về thiệt hại mất mát đều làm ta nhói lòng. Sáng nay, khi đọc thông tin về danh tính của 13 cán bộ, chiến sĩ bị mất liên lạc tại Trạm bảo vệ rừng 67, gần khu vực thuỷ điện Rào Trăng 3 của tỉnh Thừa Thiên Huế, tôi cảm thấy vô cùng xót xa trước những mất mất mà thiên nhiên đã gây ra”, cô Huyền chia sẻ.

VỀ THÔI, CÁC ANH..!

Trạm 67 ơi!

Đâu rồi mỗi bình minh chim hót?

Giờ chỉ còn nước mắt

Chảy thành dòng lũ tuôn

"Rào Trăng" ơi! tiếng than đến xé lòng

Đâu rồi anh Man, anh Vui anh Hải, anh Hùng?

Đâu anh Thắng, anh Dương, anh Bình, anh Dũng?

Giữa thời bình quê hương đã lặng im tiếng súng

Lẽ nào các anh lại âm thầm ngã xuống hôm nay?

Anh Quốc, anh Anh, anh Công rồi Trung nữa có hay

Đã đến giờ điểm quân sao không về đây cùng đồng đội?

Chàng phóng viên trẻ, em ơi!

Quê hương đang chìm trong bão giông lụt lội

Sao không dậy đưa tin?

Tiếng kêu xé lòng sao các anh vẫn lặng im?

Cả mười ba trái tim

Mới đây thôi còn đập

Giờ đã bị vùi lấp

Giữa núi rừng hoang vu

Về thôi, các anh ơi! cả Tổ quốc đang chờ!

“Bài thơ này tôi viết trong giờ giải lao ở trường và đăng trên trang facebook cá nhân như lời chia sẻ của tôi trước những đau thương mất mất đó", cô Huyền chia sẻ.

Những vần thơ xuất phát từ trái tim của cô giáo tiểu học đã khiến cộng đồng mạng rơi nước mắt trước nỗi đau thương, mất mát mà thiên nhiên đã gây ra cho “khúc ruột” miền Trung những ngày qua.

Bạn “Nguyễn Tuyến” nhận xét: “Thơ em chân thực, toát lên nỗi niềm đau của cả dân tộc Việt Nam. Thương quá các anh người chiến sĩ kiên trung, nhất định các anh lại về khi mọi người nỗ lực tìm kiếm”.

Còn bạn “Chung Le” chia sẻ: “Chị ơi, đọc những dòng thơ chị viết mà ứa lệ. Cầu mong sao cho các anh được sớm trở về cùng gia đình, đồng đội. Chúng ta hãy cầu nguyện đi…”.

Như để cùng san sẻ nỗi đau thương, mất mát quá lớn này, bạn “Thoa Dao” đồng cảm: “Đọc bài thơ mà lòng đau xe thắt/ Các anh ơi sao không về để nước mắt cạn rơi/ Đồng đội gọi các anh giữa núi rừng từng lớp đất/ Các anh ơi sao vẫn chưa về/ Cầu mong sẽ có phép màu hiệu nghiệm/ Các anh trở về cùng đồng đội yêu thương/ Cả nước ngóng trông các anh về đi nhé/ Đừng để mọi người mỏi mắt ngóng trông”

Duy Tuyên

Nguồn tin: dantri.com.vn


Quê hương   Tiểu học   Việt Nam  


Bài viết liên quan


Loading…
Bấm để xem thêm ...